Chú thích Mai_Nghiêu_Thần

  1. Theo Trương Chính, Thơ Tống, tr. 31.
  2. Phần tiểu sử, lược kể theo Trần Đình Sử (tr. 946).
  3. Lịch sử văn học Trung Quốc (Tập II), tr. 374.
  4. Đại cương văn học sử Trung Quốc, tr. 533.
  5. Mai Nghiêu Thần cùng với Tô Thuấn Khâm (được người đời gọi chung là Tô Mai, và họ đều là bạn thân với Âu Dương Tu), đã làm một cuộc đối chọi gay gắt với phái Tây Côn. Tên phái do tên Tây Côn thù xướng tập mà ra. Tập thơ này gồm 248 bài thơ cận thể ngũ ngôn và thất ngôn, các tác giả chủ yếu là Dương Ức, Tiền Duy Diễn và Lưu Quân. Đây là tác phẩm xướng họa lúc nhàn rỗi của các cận thần và hàn lâm học sĩ nơi cung đình. Về nội dung, tập thơ chủ yếu ca ngợi cuộc sống nhàn tản của các đại thần trong nội cung, thể hiện sự nghèo nàn trống rỗng trong đời sống tinh thần của các thị thần. Về nghệ thuật, hàng loạt bài mô phỏng thơ Lý Thương Ẩn, một số khác chỉ đơn thuần là việc chơi chữ và dùng điển cố. Số phận cuối cùng của lối thơ này là "chưa hết một buổi mai đã tàn lụi" (lược theo Lịch sử văn học Trung Quốc, Tập 2, tr. 367-370).
  6. Lược theo Trần Đình sử (tr. 946).
  7. Nguồn: Thơ Tống, Nhà xuất bản Văn học, 1991.